Phát hành lần đầu trên MTV vào tháng 12/1983 và chính thức ra mắt dưới dạng đĩa đơn vào tháng 1/1984, Thriller của Michael Jackson không chỉ khiến khán giả “thót tim” mà còn làm cho nền âm nhạc đại chúng thời điểm bấy giờ “giật mình” với hàng loạt đột phá táo bạo, châm ngòi cho những xu hướng mà đến bây giờ chúng ta có thể thấy rõ sức ảnh hưởng sâu rộng.



Thriller - Michael Jackson




Từ mục đích “dọa ma” trẻ con…

Những “người lớn” với tầm nhìn sâu sắc đã ca tụng rất nhiều về Thriller kinh điển của Michael Jackson, nhưng ít người biết rằng đối tượng mà “ông hoàng nhạc pop” muốn hướng đến qua bài hát này là trẻ em.

Thriller thật ra ban đầu không mang nội dung rùng rợn cũng như cái tên ma quái như vậy. Ngược lại, theo nhạc sĩ Rod Temperton thì ông đã phân vân giữa những cái tên “trong sáng” như Starlight (Ánh sáng sao), Starlight Sun hay Give Me Some Starlight, kể cả phần lời ban đầu cũng chỉ nhẹ nhàng như vậy thôi.Nhưng chính “ông hoàng nhạc pop” là người đưa ra yêu cầu thay đổi lại toàn bộ.

Michael Jackson với tạp hình zombie trong “Thriller”

“Tôi đã viết ra 200-300 cái tên khác nhau và nghĩ đến tựa đề Midnight Man”-Temperton kể - “Sáng hôm sau tỉnh dậy tôi lại chỉ nghĩ đến Thriller và ấn định cái tên này”.  Nhạc sĩ Rod Temperton cho biết ông sáng tác rất nhanh phần ca từ này và chỉnh sửa nó bằng tay trên đường đến phòng thu.

Và thế là chúng ta có một Thriller rùng rợn ma quái, trên mọi khía cạnh. Lời bài hát được Rod Temperton viết lại theo ý của Michael Jackson, đưa ra hàng loạt chất liệu “dọa ma” điển hình gợi cảm giác về đôi bàn tay lạnh lẽo từ phía sau hay những bóng hình lẩn khuất trong màn đêm, đồng thời đặc tả những phản ứng tự nhiên của con người khi đối mặt với nỗi sợ. Cộng hưởng vào đó là chất nhạc disco funk với nhịp độ vừa phải (120 phách/phút).

Mở đầu bằng sự tĩnh lặng được phá tan bởi tiếng cửa kẽo kẹt và tiếng bước chân dội trên sàn gỗ, Thriller tận dụng tối đa những âm thanh hay được sử dụng trong các phim kinh dị để làm nền cho âm nhạc như tiếng sấm và tiếng chó sói hú.

Và đặc biệt nhất, kể từ đoạn giữa trở đi nổi lên một giọng nói sâu hoắm, âm vang lạnh lẽo và kết thúc đồng thời với bài hát bằng tiếng cười man rợ, tạo nên dư âm hoàn hảo cho nỗi kinh sợ mang tên Thriller. Người sở hữu giọng đọc đặc trưng thường thấy trong các phim kinh dị Hollywood thời điểm bấy giờ ấy chính là diễn viên Vincent Price, một “gương mặt thân quen” của nền công nghiệp phim kinh dị.