Cô ấy vẫn còn giữ thói quen ngủ muộn

Và tìm kiếm anh trên facebook mỗi ngày

Hiếm hôm nào cô có giấc ngủ say

Chỉ vùi đi vì guồng quay quá mệt!


Cô vẫn cười kể từ khi yêu chết

Mà đôi khi đôi mắt vẫn hay buồn

Cô không chắc mình đã hoàn toàn buông

Dẫu đôi tay đã mất quyền níu giữ


Cô vẫn còn khóc nhiều về quá khứ

Tim nhói lên khi ai nhắc tên người

Đông qua rồi mà lạnh cũng không vơi

Từ ánh mắt tới nụ cười tê buốt


Cô vẫn đi trên con đường thân thuộc

Dẫu bây giờ cũng khác bởi thời gian

Và giờ đây nghiêng dưới ánh nắng vàng

Lá nhìn thấy có một người đang khóc


Thềm nhận ra không chỉ mình cô độc

Nghe gót giày gõ một điệu bâng khuâng.

#Thuynhan